Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 227



Tay của cậu cuối cùng cũng được chữa lành.

Cậu còn có tương lai.

Giản Duẫn Thừa nói, "Nhưng việc phục hồi chức năng sau này sẽ không quá dễ dàng, em phải chuẩn bị tâm lý."

"Ân! Em biết! Không thành vấn đề, khổ một chút cũng không sao! Chỉ cần có thể bình phục, làm cái gì cũng không quan trọng!"

"Tốt rồi, vậy em dưỡng bệnh cho tốt đi."

Khuôn mặt của Giản Thư Hình lộ ra một tia nhẹ nhõm đã mất từ lâu.

Nhưng khi nghĩ đến đứa con gái nhỏ của mình, Giản Thư Hình thực sự cảm thấy nụ cười của mình trở nên vô cùng chua xót.

Giản Duẫn Thừa trả lại điện thoại và máy tính cho Giản Duẫn Náo.

Đoạn video vẫn đang được treo trên diễn đàn của trường.

Chỉ cần Giản Duẫn Náo truy cập mạng, cậu ta có thể nhìn thấy nó ngay.

Điện thoại và máy tính được trao cho cậu ấy, khi nào cậu ấy xem được thì còn phụ thuộc vào vận khí.
Nhiều nhất là cho đến khi cậu ấy xuất viện, nếu cậu ấy không tự mình nhìn thấy thì Giản Duẫn Thừa sẽ đích thân nói với cậu ấy.

Buổi tối hôm sau, nhiều người trong Giản gia đã đến thăm Giản Duẫn Náo.

Hà Yến, Giản Vũ Mân và Giản Vũ Tiệp đều ở đây.

Nghe tin ca phẫu thuật diễn ra tốt đẹp, mọi người đều bày tỏ sự chúc phúc đến Giản Duẫn Náo.

Giản Vũ Tiệp biết được chân tướng sự việc, luôn không được tự nhiên khi đối mặt với Giản Duẫn Náo.

Nhưng anh cũng chân thành hy vọng rằng bàn tay của Giản Duẫn Náo sẽ được phục hồi.

Bởi vì như vậy, bác cả sẽ nói cho cậu ấy biết sự thật, và em gái nhỏ không còn phải chịu sự oan uổng của cậu ta nữa.

Hà Yến cười nói chúc mừng, nhưng trong lòng lại nghiến răng nghiến lợi.

Đoạn video giám sát được tìm thấy, tay của Giản Duẫn Náo đã được chữa lành và mọi thứ đang đi theo hướng mà bà không hề mong muốn.
Phòng bệnh thoạt nhìn một mảnh hòa thuận vui vẻ.

Vào lúc này, Giản lão phu nhân đến, mang theo Giản Nhất Lăng.

Thật ra, trước khi ra ngoài, Giản lão phu nhân cũng đắn đo không biết có nên đưa Giản Nhất Lăng theo không.

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại, bà cảm thấy cháu gái mình không làm gì sai, vậy sợ cái gì chứ?

Giản Nhất Lăng nếu cô bé không đến thăm dường như cho người ta cảm thấy cô bé chột dạ.

Nên đến thăm bệnh thì có gì phải xấu hổ chứ!

Em gái này không có lỗi gì với anh trai Giản Duẫn Náo, vì sao không dám đến thăm anh?

Cái gì một người em gái cần làm, bé ngoan đều đã làm tất cả!

Nếu Tiểu Náo không cảm kích, đừng trách bà trực tiếp đem sự thật nói ra tất cả!

Dù sao phẫu thuật cũng đã hoàn thành, chuyện nên nói thì đều cần phải nói!

Giản Nhất Lăng theo Giản lão phu nhân vào phòng bệnh, phòng bệnh rộng rãi đủ chỗ cho nhiều người.
Trước khi cô và lão phu nhân tới, trong phòng đã có rất nhiều người, trước khi đến cũng không biết đang nói chuyện gì, bầu không khí vô cùng hòa hợp.

Nhìn thấy Giản Nhất Lăng bước vào phòng, bầu không khí trong phòng thay đổi ngay lập tức.

Phản ứng của mọi người là khác nhau.

Hà Yến cười thầm trong lòng, chuẩn bị xem kịch hay.

Bà nghe nói rằng Giản Duẫn Náo vẫn chưa biết chân tướng sự việc.

Bây giờ Giản Nhất Lăng đến thăm bệnh, không phải có trò hay để xem sao?

Giản Vũ Tiệp vội vàng chạy đến chỗ Giản Nhất Lăng và nói với Giản Nhất Lăng với nụ cười trên môi, "Em gái Nhất Lăng, lâu rồi không gặp!"

Gần cả tuần rồi anh không gặp em gái Nhất Lăng!

Em gái Nhất Lăng không thích đăng gì trong vòng bạn bè.

Cũng không thích đăng ảnh tự sướng.

"Hmm. Anh Vũ Tiệp, anh thế nào rồi?"
Khi Giản Nhất Lăng nói từ "anh", cô vẫn còn hơi khó xử.

Nhưng Giản Nhất Lăng biết rằng cô phải học cách vượt qua vấn đề này, vì vậy cô đang cố gắng thích nghi.

"Tốt, gần đây anh rất tốt!" Giản Vũ Tiệp gần đây thật sự rất tốt.

Hà Yến không còn gây áp lực cho anh, không còn gò bó anh nữa, anh thực sự có cuộc sống tốt hơn trước.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com