Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 892: Giản duẫn mạch công khai chân tướng (3)



Chương 892: Giản Duẫn Mạch công khai chân tướng (3)

"Là cô chủ động tìm Tiểu Lăng nói, hay là Tiểu Lăng hỏi cô nhờ cô giúp em ấy tìm biện pháp?"

"Là Tiểu Lăng nói em ấy muốn giúp anh Ôn Ngôn đi ra khỏi phòng, em liền đề ra. Anh họ, anh tin tưởng em, em lúc ấy thật sự không có nghĩ nhiều như vậy, Nhất Lăng nói em ấy muốn giúp anh Ôn Ngôn ra khỏi phòng, em liền nghĩ tới một cái phương pháp như vậy, thuận miệng liền nói cho Nhất Lăng. Đúng, phương pháp này ở hiện lúc đó xem ra xác thật thực ngu ngốc, nhưng mà em khi đó mới chỉ có mười tuổi thôi!"

Ôn Nhược vì chính mình tìm một lý do thập phần hợp lý vì sao năm đó lại đưa ra cái kiến nghị này.

Mười tuổi, cô ta năm đó chỉ có mười tuổi, một đứa trẻ mười tuổi có thể nghĩ đến cái ý kiến hay gì đây?

Ôn Nhược sau khi nói xong, thật cẩn thận mà nhìn Giản Duẫn Mạch, nhìn vẻ mặt của anh.
Cô ta không xác định được cách nói của mình có thể thuyết phục được hay không Giản Duẫn Mạch.

Giản Duẫn Mạch cũng nhìn Ôn Nhược, sau một lúc lâu, Giản Duẫn Mạch bỗng nhiên cúi đầu nhìn vào kim cài áo trên ngực rồi nói, "Cậu đều nghe được đúng không?"

Trong một căn phòng khác ở Ôn trạch, Ôn Ngôn nhìn màn hình máy tính, hiện thị chính là hình ảnh trong phòng Ôn Nhược.

Mà vị trí của ống kính, đúng là vị trí kim cài áo nơi ngực Giản Duẫn Mạch.

Kia không chỉ là một cái kim cài áo, nó còn là một cái camera có microphone.

Ở một khác Giản Duẫn Mạch bước vào Ôn trạch, cái camera này liền kết nối với Ôn Ngôn.

Đây là trước khi Giản Duẫn Mạch về nước đã nói qua với Ôn Ngôn.

Ôn Ngôn đồng ý, tuy rằng anh ta không biết Giản Duẫn Mạch muốn anh ta nhìn thấy cái gì.

Mà hiện tại anh ta đã biết.
Ôn Nhược nói, cô ta lúc ấy cũng chỉ có mười tuổi, làm Giản Nhất Lăng nói những lời đó cũng là vì phép khích tướng là biện pháp tốt nhất ngay lúc đó cô ta có thể nghĩ đến.

Nhưng mà Ôn Ngôn rõ ràng nhớ rõ, thời điểm Giản Nhất Lăng mắng anh ta nhục nhã anh ta, Ôn Nhược lại ở trước mặt anh ta quở trách Giản Nhất Lăng như thế nào.

Ôn Nhược mở cửa phòng ra.

Ôn Ngôn ngồi ở trên xe lăn xuất hiện ở cửa.

Huyết sắc trên mặt Ôn Nhược lập tức đều lui hết.

"Anh, anh họ.."

Giản Duẫn Mạch thong dong mà đem lá thư đề cử trên tay giao cho Ôn Ngôn.

"Lời Ôn Nhược là nói thật hay là nói dối, liền nhờ cậu giúp tôi giám định một chút, nếu cậu cảm thấy cô ta chính là nói thật, như vậy lá thư đề cử này, cậu liền giao cho cô ta."

Giản Duẫn Mạch nói xong, xoay người rời khỏi phòng Ôn Nhược.
Chuyện anh có thể làm đã làm, kế tiếp liền giao cho Ôn Ngôn chính mình tới xử lý.

Trong phòng, Ôn Nhược khẩn trương mà nhìn Ôn Ngôn.

"Anh họ, anh nghe em giải thích.."

Ôn Nhược có ý đồ vì chính mình biện giải.

Trong tay Ôn Ngôn đang cầm lá thư mà Giản Duẫn Mạch giao cho anh, trước mặt Ôn Nhược, đem lá thư xé nát.

"Anh họ không cần a!" Ôn Nhược gấp đến độ xông đi lên.

Nhưng mà Ôn Nhược đã chậm, lá thư ở trong tay Ôn Ngôn đã bị xé thành mảnh nhỏ.

Nhìn thấy hy vọng của mình hóa thành mảnh nhỏ, từng mảnh từng mảnh rơi xuống trên mặt đất.

Ôn Nhược rốt cuộc không còn muốn che giấu, phát ra tiếng gào rống, "Anh cái đồ tàn phế! Anh dựa vào cái gì huỷ hoại tương lai của tôi!"

Cô ta duỗi tay đi đánh Ôn Ngôn.

Ôn Ngôn không tránh không né, tùy ý để cái người được gọi là em gái họ này một quyền lại một quyền đánh lên người anh ta.
Ôn Nhược sau khi đánh mấy quyền, bỗng nhiên đối mặt với đôi mắt của Ôn Ngôn lộ ra hàn ý lạnh băng.

Trong nháy mắt, Ôn Nhược bị hoảng sợ.

Cô ta chưa bao giờ gặp qua ánh mắt thị huyết như thế trên người người anh họ tàn phế này.

Ôn Ngôn không lại tiếp tục nhìn cô ta, điều khiển xe lăn, xoay người rời đi nơi này.

Trở lại trong phòng, anh ta đem cửa phòng mình khóa lại.

Vào buổi tối, người nha Ôn gia lục tục mà trở về.

Người làm Ôn gia cầm một bưu kiện đi lên gõ cửa phòng Ôn Ngôn, bởi vì người nhận bưu kiện chính là Ôn Ngôn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com