Trở Về Bên Em

Chương 1142: “Chỉ cần bà nội thích là được!”  



“Cảm ơn bà nội”.



Trần Tiểu Túy lễ phép nói cảm ơn sau đó nhanh chóng kéo Diệp Vĩnh Khang ngồi xuống.



Không khí của bữa tiệc không có tiếng rộn ràng nói cười mà lại hơi ngột ngạt bí bách.



Diệp Vĩnh Khang có thể hiểu được, quy củ của một gia tộc lớn như thế đã bị phá vỡ, một bữa cơm mười người lại trở thành mười hai người.

Advertisement



Tuy nhiên những thứ này đối với Diệp Vĩnh Khang đều là mây trôi, trước đó cho dù anh tham dự yến tiệc của một nước nào đó, anh cũng không quan tâm đến chuyện gì, chỉ cắm đầu ăn uống.



Sau khi về nước anh vẫn giữ tác phong đó, nhưng hôm nay vì lo lắng cho Trần Tiểu Túy, vả lại anh cũng không quá đói nên không làm bừa mà chỉ nhàm chán ngồi một bên.



Trần Tiểu Túy không nói gì, bầu không khí trong phòng hết sức bí bách, không giống như buổi lễ mừng thọ mà khá giống cử hành lễ truy điệu.



Lúc này, thấy mọi người im lặng, Trần Lệ Bình đột nhiên hắng giọng, dùng cùi chỏ huých nhẹ vào Từ Viễn Chí đang ngồi bên cạnh, sau đó cười nói với lão phu nhân: “Bà nội, Tiểu Chí nghe nói bình thường bà thích hút vài điếu thuốc”.



“Cho nên lần này anh ấy đặc biệt mang theo mấy hộp thuốc lá từ Trung Đông về, muốn để cho bà hút thử”.



Nghe thấy những lời này, hai mắt lão phu nhân lóe sáng: “Ồ? Thuốc lá Trung Đông sao? Từ trước tới giờ bà chưa từng hút loại đấy”.



Lão phu nhân nhà họ Trần là một người cuồng công việc, bình thường bà ta dành hết thời gian cho công việc, đúng là một người có tham vọng rất lớn.



Ngày thường bà ta không yêu thích gì nhiều, chỉ có sở thích duy nhất là hút vài điếu thuốc lá, rất ỷ lại vào mùi vị của thuốc lá.



Từ Viễn Chí vội vàng lấy ra mấy hộp thuốc lá từ trong túi rồi đứng dậy, cười nói với lão phu nhân: “Bà nội, loại thuốc này chuyên cung cấp cho hoàng thất ở Trung Đông, người bình thường dù có tiền cũng không mua được”.



“Cháu đã phải nhờ rất nhiều mối quan hệ mới lấy được mấy hộp, bà nội, bà mau hút thử đi ạ”.



Từ Viễn Chí vừa nói, vừa mở hộp thuốc rút một điếu ra, cung kính cúi người châm lửa thay cho lão phu nhân.



Bỗng chốc, một mùi hương thơm nồng lập tức tràn ngập cả phòng.



Lão phu nhân rít một hơi rồi nhả ra một làn khói, mặt đầy say mê nói: “Thuốc ngon, Tiểu Chí thật có lòng”.



“Chỉ cần bà nội thích là được!”



Thấy bạn trai đạt được sự tán thành của bà nội, Trần Lệ Bình không khỏi hớn hở ra mặt.



Tất nhiên cô ta không quên ném đá giấu tay, khinh thường nói: “Cháu là cháu gái bà nội, chắc chắn phải tìm một người bạn trai không thể khiến nhà họ Trần mất thể diện”.



“Không giống như một vài người nào đó, tùy tiện nhặt thức ăn ở chợ, khẩu vị mình nặng có thể hiểu được, nhưng đừng ném cho người nhà họ Trần chứ!”



Lão phu nhân khẽ nhíu mày, mặc dù bà ta không nói gì nhưng trong mắt hiện rõ vẻ không vui.



Từ đầu đến cuối lão phu nhân không nói chuyện với Trần Tiểu Túy, thậm chí cũng không thèm nhìn, cứ coi Trần Tiểu Túy như không khí.



Càng không nói đến Diệp Vĩnh Khang, bà ta cứ coi anh như không tồn tại.



Tất nhiên Diệp Vĩnh Khang có thể nhìn ra được dù ánh mắt lão phu nhân không chú ý đến anh và Trần Tiểu Túy nhưng đã lén quan sát anh rất nhiều lần.



Sở dĩ bà ta có thái độ này là đang chờ anh và Trần Tiểu Túy không nhẫn nhịn được mà lên tiếng trước rồi từ đó rơi vào thế bị động.



Xem ra lão phu nhân này có thể khống chế nhà họ Trần – một trong ba đại gia tộc của Thiên Hải một cách chặt chẽ thì chắc chắn cũng không phải dạng vừa.












TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com