Trở Về Bên Em

Chương 1683: "Đâu giống nhau chứ!"



Hai người đều đã ướt đẫm mồ hôi, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, thì đã ngẩn ra khi nhìn cảnh tượng trước mắt!



Hiện ra trước mặt hai người là một cung điện dưới lòng đất khổng lồ có một không hai.



Cung điện dưới lòng đất này có không gian rất rộng, toàn bộ cấu trúc chủ yếu được cấu tạo từ đá xanh lớn tự nhiên, không biết vì nguyên nhân gì, lúc này tường thành đã tàn hoang, nhưng không khó để tưởng tượng ra đây đã từng là một cung điện dưới lòng đất rộng lớn.



Advertisement

"Cung điện dưới lòng đất rộng lớn như vậy hẳn có một vị hoàng đế đặc biệt nổi tiếng. Anh nghĩ sẽ là ai?"



Loan Loan trông hơi khó hiểu: “Mà nơi này lại ở phía Tây Bắc sa mạc. Trong trường hợp bình thường, tại sao hoàng đế của Trung Thổ lại xây lăng mộ của họ ở đây?"



Diệp Vĩnh Khang cũng tỏ vẻ khó hiểu, đến gần một tòa nhà tương đối ít bị hư hại, nhìn kỹ một chút rồi nhìn quanh nói: "Cung điện dưới lòng đất này mang đậm màu sắc du mục".



"Chắc chắn không phải là hoàng đế ở phía Trung Thổ. Hoàng đế ở phía Trung Thổ sẽ không bao giờ xây dựng lăng mộ với cấu trúc này".



Loan Loan hơi kinh ngạc nói: "A? Dân du mục? Có rất nhiều vương triều du mục đã được thành lập từ thời cổ đại ở khu vực phía Tây Bắc này".



"Chỉ là những triều đại đó tồn tại rất ngắn ngủi, quốc lực cũng không mạnh lắm, làm sao có thể xây dựng một cung điện dưới lòng đất lớn như vậy?"



Diệp Vĩnh Khang cũng cau mày tự hỏi, ngẫm nghĩ một hồi mới mở miệng nói: "Giờ không cần lo nghĩ nhiều, đi vào xem một chút xem sao, cẩn thận một chút, tôi nghĩ nơi này không đơn giản như vậy!"



Nơi đây tuy đã hoang tàn nhưng không khó để thấy được sự đồ sộ của cung điện dưới lòng đất này.



Nơi nào cũng có sự kỳ lạ, một cung điện được chôn sâu trong lòng đất to lớn vững chắc như vậy, ai đã phá hủy nó thành như thế này?



Kẻ trộm mộ bên ngoài kia còn phải để lại ký hiệu cảnh báo trước khi chết, hắn đã trải qua chuyện gì ở đây?



Tóm lại, có dùng ngón chân cũng nghĩ ra được, tiếp theo sẽ không thể tránh khỏi hiểm nguy.



Nhưng lúc này Diệp Vĩnh Khang cùng Loan Loan cũng không còn đường lui, cho dù có nguy hiểm gì phía trước, cũng tốt hơn là quay đầu lại đối mặt với Thần Rồng uy lực không thể tưởng tượng nổi.



Hai người đi dọc theo con đường trong cung điện dưới lòng đất đã trở nên hoang tàn, xung quanh yên tĩnh đến mức nghe thấy cả được tiếng kim rơi.



Cả hai đi bộ khoảng mười phút thì thấy cung điện dưới lòng đất lớn hơn dự kiến, thay vì nói rằng đây là một cung điện dưới lòng đất thì chi bằng nói đây là một thành phố dưới lòng đất thì đúng hơn.



"Anh nghĩ sẽ có ma ở đây không?"



Loan Loan theo sát phía sau Diệp Vĩnh Khang, nhìn xung quanh tối đen như mực, cẩn thận hỏi một câu.



"Không phải cô muốn thấy cương thi lắm sao, tại sao bây giờ lại sợ?"



Diệp Vĩnh Khang thản nhiên nói.



"Đâu giống nhau chứ!"



Loan Loan nói: “Cương thi nhún nhảy, ít nhất còn có hình có dạng. Đánh không lại thì còn có thể chạy trốn".



"Ma thì khác. Thứ đó lén lén lút lút, rồi thình lình xuất hiện sau lưng anh, nhất là khi soi gương, thích nhất là đứng đằng sau ngắm nhìn anh".



"Không bắt được, không đánh được, chạy cũng không được, sau một hồi chạy thục mạng, đột nhiên phát hiện thứ đó lại ở trên bả vai mình, nghĩ đến thôi đã chết khiếp rồi".



Trong khi nhớ lại những cảnh phim đã xem trong các bộ phim ma trước đây, Loan Loan vô thức đưa tay chạm vào vai để xem có con ma nào đang đứng trên đó không.




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com