Trở Về Bên Em

Chương 1716: “Chắc là không đâu”.  



Trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc, Diệp Vĩnh Khang cảm nhận được sự mâu thuẫn trên người Loan Loan, đồng thời cảm thấy có gì đó chua xót.



Theo một phương diện nào đó, Loan Loan là người xấu.



Theo lời cô ta nói, Phần Hỏa Quyết của cô ta khi tiến tới một cảnh giới, Giáo chủ Giáo phái áo đỏ sẽ tìm một số người sống tới để cho cô ta luyện tập, nâng cao năng lực chiến đấu của cô ta.



Advertisement

Thậm chí dùng cả những người bình thường, tay trói gà không chặt để thử sức mạnh của Phần Hỏa Quyết.



Trước những người vô tội bị cô ta giết hại một cách dã man này, trong lòng Loan Loan không có cảm giác gì hết, như thể đây là một chuyện đương nhiên.



Có thể trong mắt cô ta những người đó hoàn toàn không phải là người, mà là vật tế.



Cô gái này bề ngoài thì trông vô hại với động vật, nhưng bàn tay lại nhuốm máu của không biết bao nhiêu sinh mạng vô tội.



Cho đến thời điểm này, quan niệm của cô ta vẫn không có nhiều thay đổi.



Sự truyền dạy tư tưởng mà cô ta nhận được từ khi còn nhỏ đã khiến cô ta hình thành nên giá trị quan khác biệt, dường như khắp đất trời này, người của Giáo phái áo đỏ cô ta đều cao cao tại thượng, những người khác chỉ là công cụ để họ sử dụng theo nhiều cách khác nhau mà thôi.



Nhưng ở một góc độ khác, Loan Loan có trái tim và tâm hồn trong sáng và thuần khiết nhất trên thế giới này.



Cô ta coi con rối không có chút ý thức tình cảm nào là người bạn thân nhất của mình, khi nghe thấy chuyện trên thế giới này có rất nhiều người ăn không đủ no, suy nghĩ đầu tiên của cô ta là chia sẻ tất cả những gì mình có cho những người nghèo khó đó.



Trong mắt cô ta dường như chưa bao giờ tồn tại hai chữ danh lợi.



Môi trường sống đã biến cô ta thành ác quỷ.



Nhưng bên trong cô ta là một thiên thần trong sáng và thuần khiết.



Đây là điều khiến Diệp Vĩnh Khang cảm thấy chua xót.



“Loan Loan, cô có từng cho rằng, rất nhiều chuyện mà Giáo phái áo đỏ cô làm là sai không?”



Hai người đi về phía trước, Diệp Vĩnh Khang hỏi.



“Chắc là không đâu”.



Loan Loan không do dự, nói: “Nhiệm vụ của Giáo phái áo đỏ chúng tôi là phổ độ chúng sinh, là chuyện tốt đẹp nhất trên đời này”.



Diệp Vĩnh Khang nghe xong lại hỏi tiếp: “Vậy các cô xử lý những người không tán đồng hoặc là phản đối các cô như thế nào?”



Loan Loan liền nói: “Đương nhiên là xử tử rồi. Giáo phụ tôi nói rồi, những người phản đối chúng tôi đều là kẻ xấu, chúng tôi buộc phải giết chết họ”.



Diệp Vĩnh Khang nhìn vẻ mặt đương nhiên của Loan Loan mà thở dài: “Nhưng cô đã bao giờ nghĩ, tiền đề của phổ độ chúng sinh chính là tôn trọng chưa?”



“Mỗi một người đều là độc nhất vô nhị, hơn nữa cuộc sống của bất kỳ ai cũng đều rất quý giá, ngoài người của Giáo phái áo đỏ các cô, những người khác đều phải phục tùng các cô, đây vốn dĩ là một hành động không hề bình đẳng”.



“Mỗi người đều có suy nghĩ và ý kiến khác nhau, làm sao các cô có thể đảm bảo rằng tư tưởng của mình là đúng”.



“Khi đối mặt với những quan điểm và suy nghĩ khác nhau, điều đầu tiên cô nên làm là tôn trọng và thấu hiểu. Ngay cả khi đối phương sai, cô cũng nên sửa chữa về mặt tư tưởng chứ không phải trực tiếp xử tử”.




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com