Trở Về Bên Em

Chương 855: Lãng phí tài nguyên quá



Diệp Văn Sơn nói có vẻ như rất chân thành, thật ra hàm ý trong đó càng thâm sâu hơn.



Là đang tỏ ý với Diệp Vĩnh Khang là nếu phá hỏng buổi biểu diễn này, dự án của khu sản nghiệp cũng sẽ bị tan hoang.



Đến lúc đó không đơn giản chỉ là phá sản, còn phải gánh trên vai nợ ngân hàng lên đến mấy tỷ, số nợ này đủ để ngồi tù hơn nửa đời người.



Advertisement

Dứt lời, Diệp Văn Sơn mỉm cười xoay người mở cửa xe ra bước lên, sau đó khởi động máy.



Vì ông ta có tự tin tuyệt đối, biết rõ quan hệ lợi và hại, chỉ cần là người có đầu óc bình thường một chút thì tuyệt đối sẽ không động vào ông ta ngay lúc này.



“Vĩnh Khang, bác đi trước đây, đợi lúc nào cháu rảnh có thể về thăm nhà bất cứ lúc nào, mọi người đều rất nhớ cháu”.



Diệp Văn Sơn quay đầu nhìn qua cửa xe mỉm cười nói với Diệp Vĩnh Khang, sau đó kéo cửa xe lên rồi đạp chân ga định chạy đi.



“Chỉ dựa vào đầu óc này của cậu mà sống trên thế giới này cũng lãng phí tài nguyên quá”.



Khoảnh khắc cửa xe vừa kéo lên gần hết, khóe môi Diệp Văn Sơn nhếch lên một nụ cười nham hiểm đáng sợ, tất nhiên ông ta không định giữ lời đã nói lúc nãy, sau khi về ông ta sẽ tìm cách báo thù càng hung ác với Diệp Vĩnh Khang hơn.



Rừm rừm...



Diệp Văn Sơn đạp chân ga nhưng lại nhận ra dù đạp hết ga chiếc xe vẫn đứng nguyên chỗ cũ không hề xê dịch.



Sau đó ông ta ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy một cảnh tượng khiến ông ta khiếp sợ đến vỡ mật.



Diệp Vĩnh Khang không biết xuất hiện ở phía trước từ lúc nào, bình tĩnh giơ một chân lên chặn đầu xe lại.



Diệp Văn Sơn biến sắc.



Xem ra ông ta vẫn đánh giá thấp sức chiến đấu của Diệp Vĩnh Khang rồi.



Động cơ của chiếc xe này là phân khối lớn được cải tiến, tốc độ cực mạnh, dù là đụng vào tường gạch, nó cũng sẽ đổ xuống ngay lập tức.



Thế nhưng Diệp Vĩnh Khang lại chỉ dùng một chân đã khiến chiếc xe không thể nhúc nhích.



Càng đáng sợ hơn là vẻ mặt của Diệp Vĩnh Khang lại thoải mái như thể đang làm một chuyện bình thường trong ngày như ăn cơm, đi ngủ.



Rừm rừm!



Rừm rừm!



Diệp Văn Sơn cố gắng đạp chân ga, bốn bánh xe cuốn cỏ dại và đất cát dưới đất lên cao nhưng chiếc xe vẫn không thể nhích về phía trước dù chỉ một chút.



Dường như người chặn trước mặt không phải là một người mà là một ngọn núi lớn không thể vượt qua.



Ầm!



Diệp Vĩnh Khang bỗng tách chân ra bổ mạnh vào đầu xe, cả chiếc xe bỗng rung lắc cực mạnh, đầu xe bị bổ thành một cái hố lớn, cửa kính xe và kính chắn gió bỗng chốc vỡ nát.



Diệp Văn Sơn cũng bị đụng vào khiến mặt dính đầy máu, còn bị mảnh vỡ kính xe đâm vào, trông cực kỳ đáng sợ.



“Diệp Vĩnh Khang, cậu đừng làm bậy, tôi thừa nhận bây giờ cậu không như ngày trước, nhưng lẽ nào cậu nghĩ như thế là có thể khiến cả nhà họ Diệp lung lay được sao?”




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com