Trùng Sinh: Hôn Ước Với Tổng Tài Ác Ma

Chương 63: Du lịch cùng nhau.



Căn biệt thự vườn trái cây vùng ngoại thành.

Khung cảnh sáng sớm.

Lâm Tuyền đang bước ra sân, định bụng ghé sang biệt thự của Nam Phong, nhưng anh phải lùi bước lại vì một chàng trai anh không muốn gặp tý nào. Nét mặt đang vui biến sắc cau, trừng mắt. " Em sao lại biết nơi này?.

Một giây sao hai người đã ngồi chỉnh tề ở sofa phòng khách.

Lâm Tuyền ngồi vắt chéo chân, khoanh tay. Trừng ánh mắt ghét bỏ nhìn đối phương.

" Trịnh Tiêu Diễn, em lại bài trò gì nữa đây?".

Trịnh Tiêu Diễn đảo mắt quan sát từng ngốc ngách trong phòng khách, bày trí quá đơn giản, không hợp với thân phận quý tộc của Lâm Tuyền tý nào.

" Lâm Tuyền thật đây là biệt thự của anh à?".

" Tiêu Diễn em hỏi thế ý gì?, không lẽ nó thua chuồng chó nhà em à?".

" Ầy em làm gì có nuôi chó, em đang tính giam cầm một con mèo méo meo đây?" Tiêu Diễn dùng ánh mắt đầy tà mị nhìn từ đầu đến chân Lâm Tuyền.

Tất nhiên Lâm Tuyền không phải kẻ ngốc mà không nhận ra, nụ cười ánh mắt, lời nói ám muội đó.

Anh ngượng đỏ mặt., vội đứng dậy đi hướng vào vào bếp vừa nói. " Em bớt nói linh tinh đi?".

Trịnh Tiêu Diễn nhìn dáng người đẹp của Lâm Tuyền trong trang phục áo sơ mi màu tím đậm, quần âu trắng, anh ta nhếch mép. Nói nhỏ " Lâm Tuyền anh chờ đi, rồi sẽ có một ngày anh cam tâm tình nguyện nằm dưới thân tôi!".

Khoảng 10 phút sau Lâm Tuyền quay ra với hai ly nước ép trên tay. " Em uống nước ép trái cây đi, là trái cây vườn anh trồng đấy!"

Tiêu Diễn khá bất ngờ, nhìn người con trai mà anh thầm thương trộm nhớ trước mắt đang cười ôn nhu với anh, anh đón lấy ly nước Lâm Tuyền đưa, hớp nhanh vài ngụm mà trong lòng càng thêm hy vọng tiến triển tình cảm hơn.

" Ngon lắm, đây là vị quả kiwi? ".

" Ừ, ann không có thoái quen uống nước lọc, toàn uống nước ép trái cây thôi!"

Lâm Tuyền cầm ly nước ép màu xanh tím của mình uống, sau đó đặt xuống bàn.

Trịnh Tiêu Diễn nhìn Lâm Tuyền đúng là da vẻ hồng hào mướt mịn. Thì ra là do sở thích này sao?.

Màu của ly nước ép Lâm Tuyền khá lạ làm Trịnh Tiêu Diễn tò mò. Liền vói tay sang muốn chộp lấy, tuy nhiên Lâm Tuyền đã phản ứng đẩy ly của mình sang bên, dùng đôi mắt tròn xoe nhìn đối phương, gằng giọng. " Ly này là của riêng anh!" .

Trịnh Tiêu Diễn rụt tay đang trên không trung về.

" Anh làm gì phải nhỏ nhen thế, ly nước đó khá lạ, em chỉ muốn ném thử!" . nghiêng đầu nhướng chân mày.

" Em không cần biết, vị này là của một người đặc biệt với anh thích!".

Trịnh Tiêu Diễn nghe thế liền nghĩ ngay tới Nam Phong, anh nghiếng răng, tay cũng siết chặt.

" Nói đi sao em biết chỗ này, còn tới đây tìm anh có việc gì?"

" Lâm Tuyền anh có vẻ phủ phàn với em đấy?, em nhớ anh thì đến thôi, biết nơi anh ở là sớm muộn thôi."

" Tiêu Diễn em đừng có nhây với anh!"

" Lâm Tuyền, em muốn anh rời khỏi Hoa Thành!" .

Lâm Tuyền kinh ngạc. " Em có điên không, anh ở đâu liên quan gì em?" .



" Không liên quan em nhưng liên quan tới Kỳ Hạo Lãnh Phong!" .

" Em nói gì thế, Kỳ Hạo Lãnh Phong gì ở đây?" .

" Em biết tên khốn kiếp dám quyến rũ anh của em là ai rồi, Anh cùng em về Anh Quốc, nếu không em không chắc nương tay với hắn đâu!"

" Lâm Tuyền anh, ..?" Nhanh như chóp Trịnh Tiêu Diễn đã bị Lâm Tuyền ép chặt cổ vào thành sofa, ngón tay thon dài từng ngón siết chặt dần.

" Anh cảnh cáo em, đụng tới Lãnh Phong anh không chắc tay này của anh có nhẹ với em không?" .

Dứt lời Lâm Tuyền nhỏm dậy khỏi người Trịnh Tiêu Diễn. Ngồi chỉnh chu lại quần áo.

Trịnh Tiêu Diễn càng ghi hận thêm, vì không muốn Lâm Tuyền một thân thiết với Nam Phong. Mấy hôm trước anh theo dõi Lâm Tuyền biết được nơi ở. Hôm sau anh đứng trước cổng biệt thự lúc bước chân muốn tiến vào thì phải rụt lại. vì thấy bóng dáng Nam Phong trong sân vườn của Lâm Tuyền. Anh càng soi máu khi Lâm Tuyền trêu chọc khoát vai Nam Phong.

"Anh nghĩ em nên về đi, anh có việc rồi!".

Trịnh Tiêu Diễn liếc thấy trên bàn cặp vé khu du lịch Thiên Đường. đặt ngày 4/11/ 2022.

Anh nhếch mép, đứng nhanh dậy tiến ra cửa nói vói lại. " Em sẽ không từ bỏ anh đâu, Vâng Trạch Vũ mãi mãi của Trịnh Tiêu Diễn" .

Lâm Tuyền mặt ngây ngốc ra nói lảm nhảm. " Thằng nhóc này là đang tỏ tình với mình à!. Thôi kệ nó đi, hihi, mình có Nam Phong rồi."

" Hừ nhanh chóng tới tìm em ấy thôi!" . Lâm Tuyền mặt hớn hở cầm cặp vé tiếng ra cửa.

Vừa hay đụng mặt Nam Phong đứng hình vài giây.

Thì họ đã lên xe lái đi.

#

#

Khung cảnh khu du lịch biển Thiên Đường.

Hai người đứng trước cổng khu du lịch Thiên Đường.

Lâm Tuyền mặt khá hớn hở, trái lại mặt Nam Phong không vui cho lắm, anh nghĩ bụng đây rõ là khu du lịch dành cho cặp đôi yêu nhau mà. Anh quan sát đâu đâu cũng cắm băng ron là khẩu hiệu nói về tình yêu, rồi cả hình cặp đôi tình nhân hôn nhau.

Thật chất Nam Phong đang không vui về việc của Trịnh Tiêu Diễn và Giang Thừa Tuyên, nên muốn tìm Lâm Tuyền tâm sự. Nào ngờ lại được Lâm Tuyền đưa đến đây.

Lâm Tuyền kéo tay Nam Phong đi dạo hết bãi biển. Nam Phong thấy ở cạnh người này tâm trạng anh thoải mái thật.

Sau vài giờ đồng hồ dạo chơi trên biển, trời cũng đã sập tối. Họ tiến lại quầy lễ tân lấy thẻ phòng đã đặt trước đó.

Cô gái lễ tân nhanh chống xem danh xách đặt phòng. Khách đặt Lâm Tuyền, đặt một phòng Vip, số phòng 303.

Cô lễ tân cung kính đưa thẻ phòng.

" Đây ạ thẻ phòng của ngài?"

Nam Phong nhìn thẻ phòng trên tay Lâm Tuyền chỉ có một. Nét mặt anh đen kịt, tiến lại bảo cô lễ tân . " Cô cho tôi thêm một phòng?" .

Cô lễ tân mới mở miệng chưa kịp thốt thành tiếng thì đã không thấy bóng dáng họ trước mặt mình, nhìn hướng xa họ đang bước lên cầu thang.

Lâm Tuyền đâu để Nam Phong làm uổng phí công sức anh sắp đặt nên đã nhanh nhẩu khoát vai kéo Nam Phong lôi đi.



Thoáng chốc họ đã đến phòng 303

Lâm Tuyền mở cửa phòng " cạch".

Trong phòng Nam Phòng liền đẩy người Lâm Tuyền ra khỏi anh. Trừng đôi mắt giận dữ muốn ném tên xảo quyệt này ra ngoài, gằng giọng.

" Lâm Tuyền anh cố ý? "

Lâm Tuyền liền trưng vẻ mặt ngây ngốc. " Anh đặt hai phòng Vip nhưng chỉ còn một."

Nam Phong tiến lại sofa, Lâm Tuyền cũng nhanh nhẩu ngồi yên vị trên sofa.

" Thôi mà dù gì con trai với con trai ngủ với nhau đâu chết ai đâu?".

" Ừ, Anh.. không.. cong đâu?" . Nam Phong hướng mắt vào hạ dưới của Lâm Tuyền nói nhấn nhá chữ ám chỉ.

Lâm Tuyền bắt trúng ánh mắt nhìn anh thế, chột dạ liền.

" Cốc .. cốc"

Tiếng gõ cữa làm cả hai giật mình, Lâm Tuyền ra mở cửa, thì ra chỉ là phục vụ phòng mang thức ăn mà anh đặt sẵn đến.

Bàn ăn đã thịnh soạn đủ món.

" Nam Phong ăn đi toàn món em thích!".

Nam Phong quét mắt quan sát thì đúng thiệt. 10 món thì đã có 8 món đúng là món anh thích.

Anh nâng đũa gắp món, Lâm Tuyền gắp đặt vào chén anh món ngỗng quay rất ngon. Anh cũng gấp lại cho Lâm Tuyền món thịt bò xào.

Cứ thế họ ăn tối vui vẻ. Nhưng đột nhiên khi anh múc cho Lâm Tuyền chén súp gà thì nét mặt Lâm Tuyền khá khó coi làm như khiếp món súp này lắm.

" Lâm Tuyền anh sao thế nảy giờ trên bàn anh ăn được hai món thôi hay sao ý, nét mặt khó coi thế?".

" Anh.. Anh không ăn được hành lá, mùi nó buồn nôn lắm!". Lâm Tuyền trưng vẻ mặt ái ngại.

" Cái gì..? Không ăn được thì mắc chi kêu toàn món có hành!". Nam Phong gằng giọng.

" Là em thích những món đó!".

Nam Phong bỗng đỏ mặt, lời nói làm anh cảm động thật, Lâm Tuyền để ý cả những món anh thích, còn chịu tra tấn đến lỗ mũi đỏ cả vì mùi hành.

" Lâm Tuyền anh điên hết chỗ nói!".

Nam Phong đứng dậy xoay lưng tiến nhanh lại giường.

Lâm Tuyền khó hiểu liền hỏi. " Em làm gì vậy"

Nam Phong tay nhấc điện thoại bàn lên. " Phục vụ lên phòng Vip 303".

" Nam Phong em gọi phục vụ làm gì?."

" Dọn hết món ghê rợn này chứ gì!. Anh coi tắm đi, tôi ra ngoài xíu!" .

" Này em không phải chuyển qua phòng khác chứ!". Đôi mặt rũ xuống, tay nắm cánh tay Nam Phong nếu lại.

Nam Phong kinh ngạc, nhìn dáng vẻ ủ rũ của Lâm Tuyền. Anh tháo tay Lâm Tuyền ra khỏi cánh tay anh rồi vỗ vỗ lưng an ủi đối phương. " Khùng quá, tôi không chuyển phòng, ngoan ở phòng đợi tôi về!".

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com