Trùng Sinh: Hôn Ước Với Tổng Tài Ác Ma

Chương 68: Diệp Đình Kêu chết.[ Tim còn mãi]



Khung cảnh bệnh viện quốc tế Thiên Ái.

Khoa Cấp cứu hồi sức.

30 phút đã trôi qua từ khi bệnh viện báo cho số điện thoại của kính tâm trong điện thoại của bệnh nhân, nên 3 người nhà họ lập tức đến đây ngay.

Tân Kính Tâm dựa vào lồng Ngọc Đan, nước mắt không ngừng rơi thấm ướt cả áo Ngọc Đan.

Ngọc Đan vuốt vai an ủi cô gái nhỏ.

Tân Kính Dương đi tới đi lui, ngước nhìn cửa kính mờ của phòng cấp cứu.

Anh lẫm bẫm thành tiếng. " Hai người nhất định phải vượt qua..!"

" Rét."

Cửa phòng cấp cứu kéo ra. Bác sỹ bước ra. Cả ba người nếu tay bác sỹ đồng thanh hỏi. " Bác sỹ họ sao rồi!". mất bình tĩnh hỏi dồn dập.

Bác sỹ gỡ tay họ ra khỏi người mình, lắc đầu. Tôi rất tiếc tình trạng của họ hiện rất nguy kịch, bệnh nhân Diệp Đình Kêu bị nhiều vết thương mất máu quá nhiều, vết thương thấu ngực tràn máu màn phổi, chúng tôi đã cố gắng hết sức.

Tân Kính Tâm ngã quỵ, cô không tin được. Cô hồi tưởng lại những kỹ niệm quen nhau rồi yêu nhau hạnh phúc bên Diệp Đình Kêu.

Bác sỹ gấp gáp nói tiếp. " Bệnh nhân Lãnh Thiên cần ghép tim, do tim bị tổn thương nghiêm trọng. Vừa đúng tim của bệnh nhân Diệp Đình Kêu phù hợp để ghép. "

Tân Kính Dương đầu óc hoan mang.

Tân Kính Tâm và Ngọc Đan ôm nhau khóc nức nở. Tân Kính Dương thấy đường cùng rồi giờ cứu một trong hai hoặc cả hai đều chết, nhưng đâu thể tự ý lấy tim của người đã mất.

Bác sỹ nôn ruột đưa bản cam kết hiến tạng ra hối." Nhanh lên, quyết định lẹ đi!".

Từ giây "tít tắc" trôi qua trên đồng hồ treo tường của bệnh viện. Tân Kính Dương nhìn kim giây nhảy từng nấc mà tay anh càng run không nhấc lên không trung nổi huống chi ký cam kết mạn sống người khác.

" Để tôi ký" giọng đồng thanh của hai người đàn ông đang tiến lại gần. Một mặc âu phục người còn là khoát áo Blue trắng tà dài.

Cả ba hướng mắt ra ngoài nhìn thấy chính là Giang Thừa Tuyên và Lâm Tuyền.

Lâm Tuyền nhanh chóng ký giấy hiến tạng của Diệp Đình Kêu. Giang Thừa Tuyên cũng nhanh tay ký cam kết phẩu thuật ghép tim.

Bác sỹ quay vào " rét" kéo của phòng cấp cứu lại.

" Giang Thừa Tuyên anh và anh Lâm Tuyền?" Ngọc Đan nếu tay Giang Thừa Tuyên.

" Lãnh Thiên là cháu tôi, Diệp Đình Kêu là em họ của Lâm Tuyền. Tất nhiên có người báo cho chúng tôi rồi."



" Tân Kính Dương, anh nên an ủi em gái anh đi!, tôi cần nói chuyện với Ngọc Đan". Dứt lời Giang Thừa Tuyên nếu cổ tay Ngọc Đan kéo đi.

Tân Kính Dương đơ người nhìn theo bóng dáng họ xa dần.

Lâm Tuyền ngồi xuống ghế vuốt tóc an ủi Tâm Kính Tâm. " Kính Tâm tiểu thư, cô nên bình tâm, Đình Kêu em ấy cũng không muốn cô đau buồn vầy đâu!".

" Nhưng mà..!". Tân Kính Tâm ngước nhìn khuôn mặt người đàn ông ôn nhu trước mặt.

Lâm Tuyền kéo đầu cô ngã vào vai anh, xoa nhẹ nhàng. Anh ngước lên không thấy bóng dáng Tân Kính Dương Đâu.

.[..]

#

#

Giang Thừa Tuyên kéo Ngọc Đan ra sân sau bệnh viện. Ngồi xuống ghế đá nói chuyện.

" Ngọc Đan cô đứng cứng đầu nữa, cô thấy rõ tên Tân Kiệt đó đã làm gì chưa?. Nhanh chống ly hôn về với tôi!"

" Giang Thừa Tuyên anh cũng thua gì ông ta!" .

" Cô..! Tôi không có bất chấp giết người như ông ta!" gằng giọng.

" Ừ!, Anh giết mỗi Mẹ tôi!".

Câu nói khiến Giang Thừa Tuyên kinh ngạc. Anh nghĩ tại sao lại là giết mỗi mẹ cô, rõ ràng trước giờ cô luôn mặc định anh giết cha cô mà. Còn nữa cả cha mẹ anh còn chưa biết sự thật cái chết cha cô mà.

" Khoang đã,.. cô đã biết được những gì rồi?. Ai nói gì với em rồi hả.. hả?". Anh bấu mạnh vai của cô lay mạnh.

" Anh buông ra!" cô liếc mắc nhìn vai mình.

Giang Thừa Tuyên giật mình buông ra, anh quá kích động không làm chủ được bản thân, gây đau cho cô gái anh yêu.

" Hôm nay là Diệp Đình Kêu, cô đang sống trong hang cọp đấy!".

Dứt lời Giang Thừa Tuyên đứng dậy quay đi. Tân Kính Dương nép sát vào cột hành lang tránh đụng mặt Giang Thừa Tuyên.

Tân Kính Dương siết chặt bàn tay. ( Giang Thừa Tuyên quả nhiên anh chưa chịu từ bỏ Ngọc Đan, mình phải nhanh chóng đưa Ngọc Đan rời khỏi Hoa Thành).

[....]



30 phút sau.

Lâm Tuyền bước ra nhìn thấy Giang Thừa Tuyên đang đứng ngay cổng bệnh viện liền vỗ vai anh ta nói. " Lãnh Thiên ghép tim thành công rồi!" .

Giang Thừa Tuyên quay lại nhìn mặt Lâm Tuyền chằm chằm. " Lâm Tuyền anh có giấu tôi chuyện gì không?." gằng giọng, híp nữa con mắt.

Lâm Tuyền toát mồ hôi hột, gãi gãi cổ. " Làm gì có!" .

" Ừ, tốt nhất là không?. Về thôi!" .

" Cạch" . Giang Thừa Tuyên ngồi vào băng ghế sau , khoanh tay, vắt chéo chân.

" Khoang đã.. còn Lãnh Thiên?" Lâm Tuyền đứng ngoài khom đầu nhìn qua kính xe.

" Tôi đã cho người đến chăm sóc nó rồi!, nhanh lên xe."

"ờ . .. ừ.. ! " Lật đật mở cửa xe " cạch"

"Rầm"

Xe họ lau nhanh đi, khuất dần khỏi tầm mắt nhìn theo của Ngọc Đan trên lầu cao nhìn xuống.

Bên trong phòng săn sóc đặc biệt. Vệ sỹ của Giang Thừa Tuyên đang đứng canh gác nghiêm ngặt.

" Kính Tâm chị nghĩ đây có vệ sỹ rồi, chúng ta về thôi!". Ngọc Đan đảo mặt nhìn hai nam vệ sỹ đứng gác ở cửa phòng.

" Nhưng mà.. Lãnh Thiên còn chưa tỉnh?" .

" Kính Tâm, nghe chị về trước, Bác sỹ bảo ghép tim thành công rồi. Sớm tỉnh thôi!".

Ngọc Đan khoát eo an ủi Kính Tâm rời khỏi phòng. Dù gì khi nảy Kính Tâm quá kích động khi nhìn Diệp Đình Kêu lần cuối.

Cùng lúc này Tân Kính Dương đang ngồi cạnh giường Diệp Đình Kêu. Anh nhìn khuôn mặt tái nhạt, đôi mắt nhắm nghiền, đôi môi khô khốc của bệnh nhân đã ngưng thở.

Đôi mắt anh rũ xuống, trong long trĩu nặng. Anh nói thủ thỉ với đối phương không hồi đáp trước mắt mình.

" Diệp Đình Kêu, tôi xin lỗi, đáng lẽ hôm đó tôi không nên lôi kéo anh vào việc cổ phần Khiết Thị."

"Thì có lẽ anh đã không bị hại chết. Tôi biết chắc chắn cha tôi đã nhúng tay vào hại anh. Tôi không muốn Kính Tâm sốc khi biết cha mình đã nhúng tay hại chết người nó yêu. Anh hãy yên nghỉ nhé, tôi sẽ thay anh lo cho con bé thật tốt."

Tân Kính Dương nắm nhẹ bàn tay của Diệp Đình Kêu. " Cảm ơn tình yêu anh đã dành cho em gái Kính Tâm của tôi!"

Tân Kính Dương đứng dậy kéo chăn trắng phủ khuôn mặt đã ngủ mãi không dậy lại, Anh cung kính cuối chào rồi bước ra khỏi phòng căn lạnh lẽo.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com