Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 106: Về Hàn Phủ



Chỉ bằng những điểm này, liền đủ khiến Quế ma ma nhìn Hàn Phỉ với cặp mắt khác xưa. Nàng dạy các tú nữ từ nhiều năm như vậy, cắm rễ trong cũng đã lâu, tự cho rằng đã thấy nhiều loại người, nhưng lại không nhìn thấu tú nữ này. Luận dã tâm, nàng dường như không có; luận mưu kế, lại càng buồn cười, nhưng hết lần này tới lần khác người như thế, lại không bị đuổi ra khỏi A Mã Cung, thậm chí nhiều lần bị bức đối diện với nguy cơ sinh tử, nàng đều có thể toàn thân thoát ra.

Bây giờ nghĩ lại.. bằng cách nào, cô nương mập này lại có thể yên ổn mà đi được tới ngày hôm nay?

Đây gần như là nghi vấn của tất cả mọi người, nữ nhân này lại có thể lưu lại A Mã Cung một thời gian lâu như vậy. Thậm chí ngay cả Hàn Thượng Thanh ở Hàn phủ cũng cảm thấy bất ngờ, vốn dĩ hắn đem Hàn Phỉ đưa vào cung cũng chỉ vì còn chút thương tiếc với người thê tử đã mất mà thôi, cũng chuẩn bị sẵn sàng Hàn phỉ bị đuổi trở về, vậy nhưng không nghĩ tới kinh hỉ lại liên tiếp xảy ra, Hàn Phỉ không những không bị đuổi ra ngoài, thậm chí còn ở trên buổi lễ hào quang rực rỡ, ngay cả người làm cha như hắn, cũng cảm thấy bất ngờ.

Nhưng không bao lâu sau, Hàn Thượng Thanh liền đem nghi hoặc này cũng vứt qua một bên, bởi vì gần đây hắn đều sứt đầu mẻ trán, hắn đang vô cùng lo lắng cho bệnh tình của nhi tử duy nhất của hắn. Vô số đại phu cũng không làm nên chuyện gì, thân thể nhỏ yếu kia bệnh tình ngày ngày nặng.

Chuyện này gấp đến độ bên mép Hàn Thượng Thanh cũng nổi lên vài vết bỏng rộp, mỗi ngày lúc vào triều, sắc mặt đều kém đến cực điểm, khiến cho Hoàng Đế không còn phải chịu nhiều cảnh 'Lời thật thì khó nghe' nữa, vì thế tâm tình Tần Hoàng gần đây vô cùng vui vẻ, cũng vì thế mà lúc hai công chúa Tần Tư Viện cùng Tần Tư Hân yết kiến, Tần Hoàng càng thêm phần sủng ái.

Không phải sao, Hàn Thượng Thanh hiện giờ vô cùng sốt ruột, vội vã xin được gặp mặt Hoàng Đế, Tần Hoàng suy tính một chút, liền thấy gần đây lỗ tai đã được thanh tĩnh không ít, cũng không có từ chối, trực tiếp tiếp kiến, mà trong lúc mấu chốt này, vừa vặn hai công chúa Tần Tư Viện cùng Tần Tư Hân đều đang ở đây, mà không đúng, hiện tại không thể gọi thẳng tên các nàng, hôm qua Tần Hoàng nhất thời hứng thú, liền ban cho hai công chúa phong hào, Tần Tư Viện phong hào là Lạc Dương công chúa, mà Tần Tư Hân chính là Lạc Trà công chúa.

Lúc Hàn Thượng Thanh nhìn thấy trong điện còn có hai vị công chúa cũng kinh ngạc một hồi, hắn biết rõ hai vị công chúa này đột nhiên được sủng ái, cũng coi như là hồng nhân gần đây trong mắt Hoàng Thượng, không thể đắc tội, liền thành thật hành lễ: "Bái kiến hai vị công chúa."

Hàn Thượng Thanh không biết, hành động của hắn khiến tâm tình hai vị công chúa nhảy nhót, dạo này các nàng nhất nhất làm theo lời Hàn Phỉ từng nói, quả nhiên càng ngày càng được Phụ hoàng yêu thích, trong lòng sớm đã coi Hàn Phỉ như thần thánh, hiện tại đối mặt với Hàn thừa tướng, các nàng suýt chút nữa thì hành lễ, nhưng may là trong khoảng thời gian này được Hàn Phỉ 'Giáo huấn' cho một lần ở phương diện hình thái lễ nghi, vì thế trên mặt các nàng không biểu hiện ra bất kì điều gì.

Tần Hoàng cất cao giọng nói: "Ái khanh có chuyện gì? Sao lại có vẻ gấp gáp như thế?"

Hàn Thượng Thanh tiến lên một bước, cung cung kính kính nói: "Ti chức có việc khẩn cầu Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng lượng giải."

Nói xong, liền quỳ xuống.

Tần Hoàng kinh ngạc, nói: "Chuyện gì?"

Hàn Thượng Thanh vẻ mặt đau khổ, nói: "Tiểu nhi ngày gần đây bệnh trở nặng, sợ rằng, sợ rằng.."

Vế sau không cần nói ra người khác cũng có thể hiểu.

Tần Hoàng có chút thổn thức nói: "Nghiêm trọng như vậy sao? Ái khanh không cần quá mức lo lắng, ta sẽ phải thái y trong Ngự Y Phòng đi xem."

Hàn Thượng Thanh lập tức kích động, Ngự Y Phòng của Hoàng cung có thể so sánh với đại phu đỉnh phong, so với những đại phu hắn có thể mời tới không biết tốt hơn bao nhiêu lần, nhưng nghĩ đến tình trạng của Hàn Văn Thư, hắn vẫn cảm thấy không quá khả quan.

Nhìn thấy sắc mặt của Hàn Thượng Thanh quá kém, Tần Hoàng không thể làm gì khác hơn là thở dài, nói: "Trẫm miễn cho ái khanh mấy ngày nay không phải vào triều, ái khanh vẫn nên ở nhà lo chu toàn mọi chuyện đi."

Hàn Thượng Thanh vội vã khấu tạ, mục đích hắn tới đây cũng là vì điều này, sự tình trong nhà hắn quả thực không thể yên tâm.

Tần Hoàng vừa mới dứt lời, con ngươi Tần Tư Hân xoay chuyển, có chút thông linh, cơ trí, suy nghĩ một hồi, sau đó nước mắt cứ như vậy hạ xuống, nghẹn ngào lên tiếng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người có mặt trong điện.

Tần Tư Viện cũng cảm thấy buồn bực, muội muội không tim không phổi này của nàng làm sao đang yên đang lành lại khóc thế?

Lúc này, Tần Hoàng đang rất thương yêu cả hai nữ nhi vốn bị hắn lạnh nhạt lâu nay, thấy thế lập tức sốt ruột hỏi: "Hân nhi vì sao lại khóc thế?"

Tần Tư Hân lập tức áy náy nói: "Dạ, Hân nhi thật có lỗi với Phụ hoàng, Hân nhi thực sự không muốn khóc, nhưng, nhưng Hân nhi nghe nói hài tử của Hàn thừa tướng mới chỉ có vài tuổi, vẫn còn là đứa trẻ, vậy mà lại bị bệnh nặng như thế, Hân nhi cảm thấy hắn thật đáng thương, nếu đệ đệ của Hân Nhi cũng bị bệnh, Hân nhi nhất định sẽ khổ sở đến chết."

Lời này vừa nói ra, con mắt của Tần Tư Viện cũng lóe sáng, thầm than được lắm, chủ ý rất tinh diệu! Các nàng gần đây vì không biết làm sao để thực hiện lời hứa đưa Hàn sư xuất cung mà vô cùng nhức đầu, bây giờ vừa vặn xuất hiện thời cơ tốt như vậy, nàng cũng làm ra vẻ mặt ưu thương, nói: "Nghe nói hai vị tiểu thư nhà Hàn thừa tướng đều đang ở trong A Mã Cung tiến hành học nữ giới, chắc giờ này cũng vô cùng sốt ruột rồi."

Hai người một xướng một họa, trình diễn vô cùng hoàn mỹ, làm Tần Hoàng vô cùng cảm thán cả hai nữ nhi của mình hiếu thuận, không nhịn được nói: "Hân nhi cùng Viện nhi nói cũng có đạo lý, hai vị tiểu thư của ái khanh e là cần hồi phủ một chuyến, cũng tránh cho sau này phải tiếc nuối."

Hàn Thượng Thư vô cùng cảm động, hắn vẫn cho là Hoàng Thượng không thích hắn, hận không thể đem hắn ngoại trừ, không nghĩ tới lần này không chỉ an bài ngự y chữa trị cho con trai hắn, còn chấp thuận cho hắn mang theo Hàn Phỉ cùng Hàn Yên hồi phủ thăm hỏi Hàn Văn Thư, lập tức, hắn liên tiếp dập đầu, nói:

"Tạ Hoàng Thượng ban ơn!"

Hai người Tần Tư Viện cùng Tần Tư Hân yên lặng nhìn nhau cười.

Rất nhanh, Hàn Phỉ đã biết tin mình được phép xuất cung, nếu nói trong này không có tác động của hai cô công chúa kia thì nàng nhất định không tin, quả nhiên thu nhận công chúa là không sai mà!

Hàn Phỉ yên lặng liếc nhìn Hàn Yên đang ngồi bên cạnh, nàng liền cao hứng không nổi, danh nghĩa lần xuất cung này nàng biết rõ, Hoàng Thượng chấp thuận, nàng không khỏi lo lắng, chẳng lẽ tình huống đứa trẻ kia đã bết bát như vậy sao? Chỉ mong còn có thể kịp. Đối với tiểu hài nhi nàng vẫn xem là Hàn An, nàng vẫn có một chút lòng thông cảm. Chỉ là..

Hàn Phỉ ngắm nhìn Hàn Yên, trên mặt nàng ta vẫn còn nước mắt, nhưng trong đáy mắt nàng ta, Hàn Phỉ nhìn thấy rõ ràng, không hề có một chút bi thương nào.

Hàn Văn Thư cũng là do Nhị phòng sinh ra, theo lý thuyết chính là đệ đệ thân sinh của Hàn Yên, cảm xúc giả dối như vậy, chẳng lẽ thân đệ đệ nàng bị bệnh nặng đến thế cũng không thể lay động tâm thần nàng ta sao? Cuối cùng nàng là người như thế nào..

Nhưng Hàn Yên càng bình tĩnh như vậy, Hàn Phỉ càng cảm thấy người này quá đáng sợ, người như vậy tuyệt đối là kí chủ mà hệ thống thích nhất, mưu sâu kế hiểm nhưng vẻ ngoài lại nhu nhược đáng yêu, rất đúng với câu nói, vô cùng thích hợp làm nữ chủ nhân!

"Tỷ tỷ nhìn ta như vậy làm gì?" Hàn Yên nhẹ nhàng mở miệng nói.

Hàn Phỉ chỉnh sửa quần áo, nói: "Ta chỉ là đang lo lắng cho Văn Thư thôi, muội muội."

Hàn Yên lộ ra vẻ mặt ảm đạm, nghẹn ngào nói: "Muội cũng thế, cũng không biết hiện giờ bệnh tình của Văn Thư như thế nào, phụ thân đã lâu rồi cũng không có tin tức."

Hàn Phỉ nhíu mày, nàng ta giả bộ giống y như thật.

Nàng tiếp tục nói: "Chúng ta mau mau về nhà là tốt rồi."

Xe ngựa rất nhanh đi đến Hàn phủ, vừa xuống xe, đã nhìn thấy nhị phu nhân nước mắt rưng rưng đứng ở cửa, thấy Hàn Yên đi xuống, liền chạy tới, cầm khăn tay khóc lên: "Yên Nhi, con đã trở về, nhanh tới thăm đệ đệ Thư nhi của con một chút, hắn, hắn đang mong nhớ con đấy."

Hàn Phỉ đứng ở một bên bị bỏ qua, nàng cũng không thèm để ý trực tiếp liền đi vào trong phủ, theo trí nhớ mà đi đến phòng của Hàn Văn Thư.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com