Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 245: Nghi Thức



Cử hành pháp sự là một tế điển vô cùng quan trọng, vì thế Tuệ Minh đại sư lại càng nghiêm cẩn thực hiện, chỉ là ở thời điểm không có ai chú ý, ánh mắt hắn sẽ hơi liếc nhìn về một hướng khác.

Đầu tiên là tế thiên, tế phẩm đã chuẩn bị nhất nhất được người mang lên, toàn bộ đều ném vào trong một cái đỉnh cực lớn, mà trong đỉnh đang hừng hực hỏa diễm, thôn phệ toàn bộ tế phẩm, tượng trưng cho thượng thiên đã hưởng dụng, Tuệ Minh đại sư đi vài vòng quanh đỉnh, hỏa diễm bên trong theo bước chân của hắn chợt sáng chợt tối, giống như có linh tính vậy, khiến đám bách tính chứng kiến đều trợn mắt ngoác mồm, càng thêm tin tưởng đại sư là người có thể câu thông thiên địa.

Linh hồn Hàn Phỉ tung bay ở bên cạnh Vương gia nhìn thấy cũng phải sửng sốt một chút, cái này còn hoành tráng hơn cả ảo thuật đấy, cũng ra dáng lắm, nhưng vừa rồi, Tuệ Minh đại sư hình như mới liếc mắt qua đây, nàng rõ ràng nhìn thấy nam thần bên cạnh khẽ vuốt cằm, giống như đang ra lệnh.

Đến lúc này Hàn Phỉ mới hiểu, người được gọi là Tuệ Minh đại sư này chính là ám tử nam thần xếp vào Quốc Tử Giám, không nghĩ tới ám tử này có địa vị cao như thế, chẳng qua, điều này cũng nói rõ, ở lúc nàng không biết, kỳ thực nam thần cũng không kém cỏi, có yếu chỉ là thân thể hắn mà thôi. Hàn Phỉ không nhịn được nghĩ, nếu như nam thần không bị tàn tật, nếu như hai chân hắn hoàn hảo, nếu như Tần Hoàng không ôm tâm tư vặn vẹo buồn nôn như vậy, nam thần sẽ chói mắt đến nhường nào? Sẽ khiến bao nhiêu kẻ phải lu mờ, ảm đạm? Chí ít tuyệt đối không thể yếu hơn tên Đại Hoàng Tử Tần Mục kia!

Tim Hàn Phỉ đập thình thịch, nàng không nhịn được một lần lại một lần nghĩ, nếu thân thể nam thần hoàn hảo không chút tổn hại..

Hàn Phỉ không nhịn được đâm đâm hệ thống, nói: "Đào Bảo, chân của nam thần thật sự không có cách nào sao?"

Lần này, Đào Bảo trầm mặc rất lâu, cuối cùng nói: "Có."

Đôi mắt Hàn Phỉ lóe sáng, nói: "Nói mau, nói mau! Phải làm sao mới được?"

"Kí chủ, vấn đề này để sau hãy nói đi."

"Tại sao?"

".. Đại giới rất lớn."

"Ngươi biết mà, ta không sợ."

"Không.. kí chủ, sau này ngươi sẽ biết, hiện tại vẫn chưa tới lúc."

Ngay khi Hàn Phỉ đang buồn bực thái độ lập lờ nước đôi của hệ thống mà muốn truy hỏi, khắp nơi xung quanh vang lên tiếng kêu kinh ngạc, lực chú ý của nàng bị thu hút đi mất. Chỉ thấy nghi thức đã tiến hành được một nửa, Tuệ Minh đại sư cho người đẩy ra một tấm gương cực lớn, toàn thân gương đều được đúc bằng đồng thau, điêu khắc đồ án tinh xảo. Hàn Phỉ đứng cách quá xa, thấy không rõ bức đồ án kia có khắc cái gì, nhưng nhìn có cảm giác rất thoải mái, mà Tuệ Minh đại sư sai người đẩy tấm gương đến phía trước thân thể thân thể nàng, lúc này xung quanh nàng cũng đặt một vòng gương nhỏ, chúng có tạo hình rất giống tấm gương lớn, chỉ là khác nhau về kích cỡ.

Mặt các tấm gương đều hướng về phía thân thể nàng, tạo thành hình tròn khổng lồ. Tuệ Minh đại sư lúc này đang nhìn thiên không, giống như đang đợi cái gì đó. Không biết qua bao lâu, tầng mây giống như bị vén ra, mặt trời đã lâu không gặp xuất hiện, ánh mặt trời thẳng tắp chiếu rọi ở trên tấm gương khổng lồ, từ mặt kính phản xạ ra vô số quang mang, tất cả đều rơi vào trên từng cái gương nhỏ, sau đó thống nhất chiếu rọi trên thân thể Hàn Phỉ, hình thành một vòng sáng cực lớn đến lóa mắt, gần như không thể nhìn thẳng, tất cả mọi người đều phải nheo mắt lại, phát ra tiếng thán phục.

Hàn Phỉ cảm thấy linh hồn mình có chút nóng lên, ấm áp, rất thoải mái, nàng không nhịn được thoải mái phát ra một tiếng than nhẹ, chỉ nghe thấy bên cạnh nam thần hạ thấp giọng nói: "Ngươi thế nào rồi?"

Đáy lòng Hàn Phỉ ấm áp, dùng ý niệm nói chuyện, bồ câu trắng núp trong tay áo Vương gia liền động, Tần Triệt hiểu ý lấy tờ giấy ra, may mà hiện tại tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn trên đài, mà phụ cận hắn không có người nào, vị trí này quá hẻo lánh, vì thế không có ai chú ý tới dị dạng ở đây.

【 ta không sao, rất ấm, rất thoải mái, Vương gia, cái gương kia là vật gì thế)

Tần Triệt thu hồi tờ giấy, thấp giọng nói: "Kính Chiếu Yêu."

Hàn Phỉ: "..."

Thì ra trên đời này thật sự có đồ vật như vậy! Rất nhanh, Tuệ Minh đại sư liền dời tấm gương đi, mà thân thể Hàn Phỉ cũng không có bất kỳ biến hóa nào, Tuệ Minh đại sư giương giọng nói: "Bẩm Hoàng Thượng, nữ tử này trải qua Thiên Đạo thăm dò, cũng không phải là Yêu Nữ."

Mọi người ồ lên. Cái này cũng có nghĩa Thái Minh đại sư uy danh lan xa đã phán đoán sai! Không ít người bắt đầu nghị luận sôi nổi.

Trên đài, Tần Hoàng thỏa mãn, chỉ cần không phải Yêu Nữ, như vậy thì có thể Tứ Hôn, nếu như lúc này sảy ra chút sai lầm, nàng ta chết luôn thì càng tốt!

Tần Hoàng gật đầu, nhân tiện nói: "Nếu Hàn Phỉ không phải là Yêu Nữ, vậy thì nàng thu được quyền trượng chính là kết quả cuối cùng, trẫm hiện tại hạ chỉ Tứ Hôn, Hàn Phỉ, con gái Hàn Thừa Tướng gả vào phủ Tần Vương, trở thành Tần Vương phi, hôn kỳ.."

Tần Hoàng lời nói vẫn không nói gì, chỉ nghe một âm thanh tang thương lại hùng hậu chen vào.

"Hoàng Thượng! Chậm đã!"

Mọi người dồn dập nhìn theo nơi phát ra tiếng nói, chỉ thấy không biết từ lúc nào, Thái Minh đại sư mặc một thân áo cà sa chậm rãi đi tới. Thái Minh đại sư không phải là đang ôm bệnh tu dưỡng sao? Sao hiện tại lại xuất hiện? Mà xem điệu bộ này, tựa hồ bên trong có ẩn tình a!

Lúc Hàn Phỉ nhìn thấy Thái Minh xuất hiện, không nhịn được, cùng hệ thống vô thức bạo câu: "Con lừa trọc đáng chết!"

Hàn Phỉ tức điên, cái này con lừa trọc vừa xuất hiện liền đại biểu cho sự tình không đơn giản như vậy! Vốn dĩ nàng đã sớm cùng Vương gia thương lượng xong, chỉ cần Hoàng Thượng Tứ Hôn, như vậy nam thần có thể đưa thân thể của nàng trở về, tiện thể cởi bỏ pháp thuật trên người nàng, lúc đó nàng liền có thể trở lại với thân thể mình!

Ban đầu, Hàn Phỉ đã nghĩ sự tình có thể dễ dàng tiến hành như vậy sao? Quả nhiên, con lừa trọc này lại xuất hiện! Tên thần côn khốn nạn!

Tần Hoàng nhìn thấy Thái Minh đại sư xuất hiện còn hơi kinh ngạc, quan tâm nói: "Đại sư, thân thể ngươi không khỏe thì không nên cậy mạnh a."

Thái Minh đại sư giả vờ thâm trầm nói: "Hoàng Thượng, chuyện này liên quan đến vận mệnh của Hàn Linh ta, lão hủ phải đến, nữ tử này tuy không phải là Yêu Nữ, nhưng cũng không phải là người tốt lành a! Hoàng Thượng, việc Tứ Hôn, vẫn cần cân nhắc!"

Nếu ánh mắt Hàn Phỉ có thể giết người, nàng nhất định đưa sẽ giết con lừa trọc này mấy trăm mấy ngàn lần! Bất kỳ ai ngăn cản nàng gả cho nam thần đều không thể tha thứ! Ngay cả ánh mắt của Tần Triệt cũng âm trầm xuống, nhìn chăm chú Thái Minh đại sư, trong mắt lóe lên một tia sát cơ.

Tần Hoàng nghi hoặc, vừa rồi kiểm tra hắn cũng tận mắt nhìn thấy, Hàn Phỉ thật sự không có bất kỳ dị dạng nào, nếu thật là vật bất tường, thì trên tấm gương thượng cổ kia sẽ hiển hiện tất cả.

"Đại sư sao lại nói lời ấy?"

Thái minh đại sư vô cùng tâm huyết, nói: "Hoàng Thượng, tâm cơ nữ tử này, ngay cả thượng cổ Thần Kính cũng không thể điều tra!"

Tuệ Minh đại sư cũng tiến lên một bước, nói: "Sư phụ, thượng cổ Thần Kính chưa bao giờ phạm sai lầm, không yêu ma nào có thể chống lại, có thể nào hoài nghi?"

Thái minh đại sư nhàn nhạt nói: "Sư đệ, ngươi tu hành còn thấp, tự nhiên có chỗ không biết."

Tuệ Minh đại sư còn muốn biện giải, Thái Minh đại sư đã nâng hai tay lên, động tác bất ngờ, đánh gãy lời Tuệ Minh đại sư muốn nói.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com