Trở Về Bên Em

Chương 1691: Trải qua ba lần thoát chết trong gang tấc”.







Ngay khi Diệp Vĩnh Khang nghĩ rằng lần này xong đời rồi thì đột nhiên cảm thấy ớn lạnh trong người.



Cảm giác lạnh lẽo này vô cùng quen thuộc, đó là cảm giác mà anh có được khi vừa từ núi Thanh Thành xuống.



Cảm giác lạnh lẽo này tràn ngập từng tế bào trong cơ thể Diệp Vĩnh Khang, như thể nó đang đào thải chất độc do những xúc tu này tiêm vào cơ thể anh.



Ý thức của anh dần trở lại, sức lực cũng nhanh chóng phục hồi.

Advertisement



Nhưng dù vậy, anh vẫn không thể thoát ra khỏi những xúc tu bền dai này.



Xẹt!



Lúc này, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên cảm nhận được thứ gì đó rút ra khỏi cơ thể mình, cả người lạnh như băng, một luồng ánh sáng trắng xuất hiện trước mắt.



Anh nhìn kỹ thì phát hiện ra rằng có một sinh vật hình người mờ ảo đang đứng trước mặt.



Hóa ra đó là Huyền Thủy Giáp ẩn giấu trong đầm nước ở núi Thanh Thành.



Vô số xúc tu màu da được bao bọc bỏi gai và miệng hút ngay lập tức tràn về phía Huyền Thủy Giáp, một lúc sau đã quấn vào người Huyền Thủy Giáp.



Thế nhưng từng giây trôi qua, những xúc tu quấn quanh người Huyền Thủy Giáp bỗng được bao phủ bởi một lớp băng, sau đó nhanh chóng đông thành khối băng.



Chỉ nghe một tiếng động lớn, xúc tu đóng thành băng đó mất đi tính linh hoạt, tức khắc bị Huyền Thủy Giáp xé nát.



Sau đó Huyền Thủy Giáp giơ hai cánh tay ra túm lấy hai cánh tay Diệp Vĩnh Khang, xúc tu trên người Diệp Vĩnh Khang cũng lập tức đông thành băng.



Diệp Vĩnh Khang vội khai triển chân khí trong cơ thể, khiến xúc tu trên người nổ ầm.



“Mau cứu Loan Loan!”



Sau khi được tự do hoạt động, Diệp Vĩnh Khang lập tức quay lại lao về phía Loan Loan cũng đang bị xúc tu quấn chặt như một cái kén.



Dường như Huyền Thủy Giáp có thể nghe hiểu được lời Diệp Vĩnh Khang, nó cũng dùng cách vừa rồi để làm xúc tu trên người Loan Loan đóng băng, sau đó mở ra.



“Khụ khụ…”



Sắc mặt Loan Loan đã trở nên tím tái, cô ta che miệng ho khan: “Tôi còn tưởng không được nhìn thấy anh rồi nữa chứ… Huyền Thủy Giáp?”



Loan Loan vừa mở mắt đã nhìn thấy Huyền Thủy Giáp mà cô ta vẫn luôn nhớ đến.



“Bây giờ không phải là lúc nói mấy cái này”.



Lúc này Diệp Vĩnh Khang không có tâm tư suy nghĩ tại sao Huyền Thủy Giáp lại đột nhiên xuất hiện ở đây, anh nhanh chóng xoay người lại đi giải quyết đóa hoa tím kỳ lạ kia, nhưng vừa quay đầu lại thì phát hiện gò đất hình tròn đó giờ đã trống không không có ai cả, đóa hoa tím đó biến mất không thấy tung tích, hơn nữa còn chẳng để lại chút manh mối nào.



Xung quanh cũng trở nên yên tĩnh như lúc trước, mấy xúc tu đó cũng lần lượt rút lại vào trong những lỗ nhỏ, còn mấy xúc tu đã vỡ do bị đóng băng trên mặt đất cũng dần hóa thành hơi nước rồi biến mất.



“Lạ thật, lẽ nào đóa hoa tím đó còn có chân để chạy à?”



Ngay cả Loan Loan cũng có thể nhận ra đóa hoa tím không bị biến mất mà vì lúc nãy ngoài tiêu diệt được xúc tu bị đóng thành băng, vẫn có rất nhiều xúc tu dày đặc nhanh chóng thu mình vào trong các lỗ nhỏ.



“Có thể cũng không đúng, dù đóa hoa tím đó có mọc thêm chân cũng không thể chạy trốn dưới mí mắt của chúng ta, xung quanh cũng không có nơi nào có thể trốn”.



Loan Loan rất khó hiểu, có thế nào cũng không nghĩ ra đóa hoa tím đó đã đi đâu.



Diệp Vĩnh Khang nhìn xung quanh một hồi nói: “Không tiện ở lại đây quá lâu, trước tiên cứ đi ra rồi hẵng nói”.



Sau đó hai người mau chóng trở về con đường cũ, Huyền Thủy Giáp cũng đi theo sát phía sau.



Đến khi đi đến một nơi trông có vẻ khá an toàn, hai người mới dừng lại để nghỉ ngơi.












TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com