Trở Về Bên Em

Chương 1692: Chúng ta lập tức đi vòng qua nó”.



“Thứ này đi theo từ bao giờ thế, sao nó lại cứu tôi? Hơn nữa hình như còn rất nghe lời tôi nữa”.



Diệp Vĩnh Khang nghĩ thế nào cũng không rõ, tại sao Huyền Thủy Giáp vốn dĩ nên ở dưới hồ Hàn U núi Thanh Thành bỗng dưng xuất hiện trước mặt mình.



“Xem như anh gặp may đấy, Huyền Thủy Giáp này đã nhận chủ, sau này anh sẽ là chủ nhân của nó”.



Trong lời nói của Loan Loan cũng ẩn chứa vẻ đầy đố kị.



Diệp Vĩnh Khang nhíu mày nói: “Nhận chủ? Tại sao nó muốn nhận tôi là chủ?”

Advertisement



Loan Loan liếc mắt nói: “Chuyện này ở hỏi bản thân anh chứ, lúc đó còn gạt tôi nói là Huyền Thủy Giáp đã bị anh tiêu diệt, hóa ra là bị anh hấp thụ”.



“Huyền Thủy Giáp và Huyền Mộc Giáp của tôi khác nhau, Huyền Mộc Giáp phải ở trong bùa chú giam cầm”.



“Còn Huyền Thủy Giáp lại có thể hòa thành một thể với cơ thể mình, anh thử nghĩ lại xem lúc đó hồ Hàn U có xảy ra chuyện gì cực kỳ đặc biệt không?”



Diệp Vĩnh Khang trầm mặt một lúc, kể lại chi tiết việc mình đang ở chỗ hồ Hàn U trước đó.



Anh nhớ rất rõ lúc đó sau khi bàn tay ấm áp đó đặt lên phía sau lưng mình, Huyền Thủy Giáp từ từ dung nhập vào cơ thể mình.



Lẽ nào lúc đó Huyền Thủy Giáp không bị hủy diệt mà đang dung nhập vào cơ thể mình?



Nói như thế lúc đó chủ nhân của bàn tay ấm áp đặt lên lưng mình là đang giúp mình sao?



“Huyền Thủy Giáp bị hấp thụ dễ dàng thế sao?”



Diệp Vĩnh Khang khó hiểu nhìn Loan Loan hỏi.



“Tất nhiên là không dễ rồi”.



Loan Loan nói: “Huyền Thủy Giáp là vật cực kỳ lạnh, muốn thu phục được nó phải làm được hai việc, đầu tiên là chế ngự được nó trong tình huống không làm nó bị thương”.



“Chỉ là, một việc thôi cũng đã khó hơn lên trời, uy lực của Huyền Thủy Giáp rất mạnh, anh cũng từng trải nghiệm rồi đấy, dù là cao nhân có tu vi đến cấp bậc thần tiên ở lục địa, có khả năng tiêu diệt hủy cả Huyền Thủy Giáp, muốn chế ngự nó trong tình huống không làm nó bị thương cũng đã rất khó”.



“Thứ hai cũng là bước khó làm được, sau khi chế ngự Huyền Thủy Giáp thì phải hấp thụ nó vào cơ thể mình, để nó và cơ thể mình hòa lại làm một”.



“Nếu không dù đã chế ngự được nó, không kịp hấp thụ nó vào cơ thể thì không lâu sau Huyền Thủy Giáp sẽ khôi phục lại dã tính của mình”.



“Khó khăn và rủi ro của việc hấp thụ Huyền Thủy Giáp còn khó hơn việc chế ngự nó gấp mấy nghìn lần. Huyền Thủy Giáp là vật cực lạnh, cơ thể con người không thể chịu được cái lạnh do Huyền Thủy Giáp đem lại”.



“Quá trình này mà hơi không cẩn thận thì cả người sẽ bị đóng băng mà chết, không chỉ cần nội lực cực mạnh để áp chế cái lạnh này”.



“Mà còn không thể phá hủy sự tinh khiết của nó, phải nắm kỹ và chính xác tiêu chuẩn và độ nóng này, hơi không cẩn thận một chút không chỉ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, vẫn sẽ muôn đời không trở lại”.



Nghe cô ta nói thế Diệp Vĩnh Khang cũng thầm cảm thấy ngạc nhiên, đồng thời càng chắc chắn là chủ nhân của bàn tay ấm áp lúc đó chạm vào lưng mình quả thật là đang giúp mình.



Nếu không nhờ người đó e là mình đã bị khí lạnh của Huyền Thủy Giáp đóng băng mất rồi.



Thảo nào khi từ trên núi Thanh Thành xuống cứ có cảm giác cả người toát đầy mồ hôi, hóa ra trong cơ thể có cái thứ này, không lạnh mới lạ.



Nhưng tại sao người kia lại muốn giúp mình?



Giúp mình xong tại sao không để lộ mặt?



Người đó và người đàn ông vạm vỡ trong trận đại chiến Thần Long là một sao?



Rốt cuộc người đó có quan hệ gì với mình?



Trong đầu Diệp Vĩnh Khang hiện lên rất nhiều dấu chấm hỏi.



Diệp Vĩnh Khang lắc đầu nguầy nguậy muốn bỏ hết những suy nghĩ rối loạn này đi, nhiệm vụ hàng đầu bây giờ là nghĩ cách để ra khỏi nơi quái quỷ này trước mới có tâm tư nghĩ đến thứ khác.



“Đợi sau khi ra khỏi chỗ này thì hẵng nói đến chuyện của Huyền Thủy Giáp”.



Diệp Vĩnh Khang hít sâu một hơi nói: “Nhiệm vụ cấp bách bây giờ vẫn là phải nghĩ cách ra khỏi đây, sau đó chúng ta chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước”.



“Trên đường nhớ để ý đến mấy lỗ nhỏ đó, chỉ cần là nơi lỗ nhỏ hình tròn xuất hiện, chúng ta lập tức đi vòng qua nó”.



“À phải rồi, chẳng phải còn Mộc Giáp đó sao? Sao cô không chịu thả nó ra, nếu lúc này có thêm một người giúp đỡ nữa thôi thì sẽ có thêm hy vọng sống”.



Diệp Vĩnh Khang bỗng nhớ trong tay Loan Loan vẫn còn một Huyền Mộc Giáp cũng có sức chiến đấu hung hãn.



Nhưng trước giờ không thấy cô ta thả Huyền Mộc Giáp ra.




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenF.com